Ngày xửa ngày xưa…có một nơi được gọi là “Thư viện”.
Ai mà chẳng biết thư viện là nơi chứa những cuốn sách để người ta vào đó “lục lọi” những kiến thức đã được tích góp lại thành những trang sách in để học tập và tra cứu hầu bổ sung thêm cho vốn kiến thức của mình. Hoặc giả nơi đó trở thành một chốn hò hẹn của đôi lứa để dành cho nhau những ánh nhìn thắm thiết đầy ắp tình cảm với những mẩu giấy nho nhỏ trao qua mà không được nói thành lời bởi đâu đâu cũng thấy có một tấm bảng viết rằng “Xin giữ im lặng”. Thi thoảng, đó cũng là một nơi chốn khuất nẻo dành cho một ai đó ngồi lặng yên đưa cái nhìn ra ngoài khung cửa sổ mà gởi hồn theo một vạt nắng chiều, theo những chiếc lá lay nhẹ trong cơn gió thoảng hay theo những áng mây trắng bay bay…Cũng có thể đoán được cái gì đang diễn ra trong đầu của những nhân vật đó, nhưng cụ thể là gì thì…chịu!