(viết ngắn)
Đó là những cô em nhỏ thua tôi tới 4-5 tuổi, đối đãi với nhau thân mật như anh em trong nhà. Còn chuyện họ có thương mến tôi không thì tôi chả dám nói. Dù gì trong cách cư xử, nói năng đối với tôi cũng có chút “tương kính”?!?!
Ngón tay tôi gõ xuống bàn phím chữ NHỎ sao mà thấy ái ngại quá khiến tôi bật cười một mình. Để tôi nói cái lý do cho nghe. Nói về tuổi tác so với tôi thì nhỏ thiệt, nhưng nàng nào cũng con đàn cháu đống. Mái tóc mây ủ tình thơm ngát ngày nào đã cầu tới sự hỗ trợ của thuốc nhuộm tới một ngàn lần rồi cho…đỡ tủi!
Nói về hình dáng thì nàng nào cũng đã muốn trở thành “bé bự” !