Bài thơ của anh Phan Ni Tấn gửi đến chị Võ Thị Lành (60-67):
Vô cùng thương tiếc VÕ THỊ LÀNH nk 60-67
Ai Đưa Lành Về
(Phan Ni Tấn)
Khi anh bước lên thềm nhà bạn
Em đón anh bằng nụ cười hiền
Cánh muồng vàng trên núi rừng năm cũ
Không đẹp như nụ cười hiền em
Tháng Tư anh đi tìm bạn học
Dưới mái trường xưa gặp lại mình
Lòng vui như hát lòng xao xuyến
Gặp Lành trong lưu bút ngày xanh
Tháng Tư sóng sánh theo lượng tửu
Thoảng một mùi hương phía tóc tơ
Ôm đàn nghiêng xuống ngang điệu lý
Anh gặp em ngồi giữa tứ thơ
Tháng Tư trả anh về quê xứ
Quê của tuyết lầm xứ lá bay
Nhiều đêm nghe tiếng chim lẻ bạn
Lòng bổng chùng theo tháng với ngày
Anh ở quê người xa xôi quá
Kêu trời đâu chắc đã ai nghe
Làm sao biết được ngoài kia phố
Ai khóc thương ai đưa Lành về
Ai đưa Lành về bên kia đất
Tháng đã Chạp rồi ở đáy năm
Tháng Chạp nghe bạn về thiên cổ
Lòng ai mà chẳng có thâm trầm
Thôi thi đi suốt con đường đất
Còn tiếc gì đâu giữa kẽ tay
Khát sống nằm sâu trong túi mật
Rồi cũng tàn theo hạt bụi bay.
Toronto 29/12/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét