BỮA TIỆC MINI CHÀO ĐÓN THẦY CHUNG PHƯỚC KHÁNH
Giữ đúng lời hứa khi họp mặt chào mừng Thầy Chung Phước Khánh ở quán Thần Thoại, CHS Nguyễn Thị Hương (65-72) và các bạn đã làm một bữa tiệc mini chiêu đãi Thầy khi Thầy vừa “Bắc du” trở về.
Đúng nghĩa của chữ mini, hôm nay ngoài Thầy chỉ tập họp một số ít các CHS tại nhà của Hương gồm các bạn: HÙNG (68) – HƯƠNG, NHỊN, LỆ DUNG, KHEN, ĐƯỢC, MINH NGỌC, LÊ HOÀNG SƠN (72) – LÂM DŨNG, PHƯỢNG,LOAN(75).
Sáng hôm trước, Hương a-lô báo cho biết ngày giờ tổ chức họp mặt và “nhờ” (cũng coi như là ra lệnh đấy nhé!) khoảng 10:30 sáng sẽ ghé đón Thầy qua nhà vì không muốn tổ chức buổi tối sợ Thầy e ngại, bởi ban đêm nơi “xứ lạ quê người”(?) ai biết có bất trắc gì xảy ra? Chắc lại muốn chiếu cuốn phim cũ…sợ sói ăn thịt!?!?
Cô báo cho biết số điện thoại của Thầy để dễ liên lạc thông báo trước sự đón rước. Đây là một tập tính của xứ Mỹ và tôi cũng đã được vài người nhắc nhở. Tôi ậm ừ và phì cười khi nhớ tới câu tục ngữ Việt Nam: “Đáo giang tùy khúc, Nhập gia tùy tục”. Hỏi địa chỉ Thầy đang tạm cư thì cô nàng ớ ra không nhớ, hẹn để em coi lại rồi thông báo sau. Chờ mãi vẫn không thấy hồi báo…thì thôi, ta cứ chờ vậy!
Buổi sáng lo đi uống cà phê cho sớm để chuẩn bị chờ lệnh tiếp. Chờ mãi đến 9:30 vẫn không thấy âm hao nên phải a-lô hỏi lại. Một giọng nữ ngượng ngùng trả lời:
- Thôi chết rồi! Sáng ra lo chợ búa mà quên khuấy đi mất chuyện thông báo lại với anh. Em đã nhờ Lê Hoàng Sơn “học trò ruột” của Thầy làm nhiệm vụ đó rồi. Xin lỗi nhé!
Một giọng nữ khác chen vào:
- Thì kêu ảnh qua sớm chơi cũng được mà.
- Thôi, ông nầy vụng về lắm, không “giỏi” như Ông xã tao, chẳng nhờ cậy được việc gì đâu! Có mặt sớm lại mất công thù tiếp. (nghe lóm được câu nầy thấy cũng hơi bị “quê” à nhe!)
Không muốn tui qua sớm thì tui sẽ qua muộn…cho biết mặt.
10:30 xuất hành. Trên đường đi gần đến đích khoảng khu vực của mấy Anh Ba thì điện thoại rung. Một giọng oanh vàng thỏ thẻ cất lên:
- Nhờ anh ghé mua cho tụi em chai mắm tôm, sáng lật đật quá quên rồi.
- Ghé siêu thị mua hả? Mà mua bao nhiêu? Mấy lít?
- Anh ghé chợ mua được rồi, khỏi cần vô siêu thị.
Chèn ơi! Tui là một thằng Nam Kỳ…cục, làm sao tui biết mấy cái món của xứ Kinh Bắc? Mà thuở giờ tui chỉ toàn đi mua…”dàng”, làm sao tui biết cái món mắm tôm người ta bán ở đâu? Thôi cũng đành đi kiếm vậy, cứ hễ có cái tiệm bán tạp hóa nào đi ngang nghe thoang thoảng mùi hương đều tấp xe vô hỏi. Khổ nỗi mình đang ở khu vực muốn mua bao nhiêu xì-dầu cũng có mới chết tui chớ! Dò hỏi năm bảy tiệm cuối cùng rồi cũng có. Hên thiệt!
Do quá trình dò hỏi hơi lâu nên khi chạm tới cổng nhà Hương thì đã 11:30. Cửa vừa mở thì nghe kèm theo một câu phán rằng:
- Anh nầy thiệt tình ghê! Biểu đừng qua sớm cũng nghe lời.
Tui ngượng nghịu chống chế:
- Ai biểu! Mà cũng do tui vướng phải cái vụ nầy chớ bộ!
Chỉ vào hai chai mắm tôm tui nghẹn ngào…ngâm hai câu ca dao: “Tìm tôm như thể tìm chim, Chim bay biển bắc, anh tìm biển nam”.
Thiệt có lỗi quá! Đẩy xe vô nhà thì mọi người đã có mặt đầy đủ cả rồi. Trong khi chờ đợi, Thầy lên lầu vào mạng để check mail. Hương vội chạy lên mới Thầy xuống để vào tiệc vì đã quá trưa rồi.
Móc máy hình ra chớp bàn tiệc một cái chớ không thôi một hơi nó cuốn theo chiều gió hết thì chẳng biết đường nào mà mô tả lại. Phó nhòm Lâm Dũng thực thi sứ mệnh chụp vài pô hình kỷ niệm buổi họp mặt Thầy trò trong tiếng hối thúc rộn ràng của những cái bao tử đang réo sôi vì đói.
Hương kê chiếc bàn hơi nhỏ nên mọi người phải ngồi sát mới đủ chỗ. Nhưng cũng chính vì vậy mới được “face to face” nên câu chuyện mới thêm thân tình và gần gủi. Buổi tiệc bắt đầu! Ly chén được lật lên, tiếng những viên đá chạm lanh canh vào thành ly nghe vui tai càng tạo thêm hứng khởi. Nhịn lấy từ tủ lạnh ra một chai nước suối 1,5 lít đựng đầy rượu chát, vừa rót cho mọi người vừa…tự giới thiệu:
- Rượu nầy là rượu ngoại nghen, chỉ dành riêng cho khách của Air có cái bông sen ở đằng đuôi do con dâu em đem về, ngon lắm!
Tui nhắm thử một hớp. Ngon thiệt! Rồi cười tủm tỉm mà nghĩ thầm trong bụng: Rượu chát nầy chắc mang nhãn hiệu Arơchôm đây!
Cả nhà cùng vui
Hai tay và hai hàm mọi người bắt đầu hoạt động. Món ăn cũng linh đình dữ. Để coi có món gì? Gỏi chua tôm thịt, thấu cải mầm trộn thịt bò, hến xào với món gì không biết. (toàn những món nhậu khai vị ngon lành, gia chủ cũng sành điệu dzữ!). Bánh bèo, bánh bột lọc, bánh nậm (những món xứ Huế nầy là món ruột của Nhịn…đi mua) Hì…hì…Đừng có nhăn mặt mà rủa tui đó nghe. Đặc biệt có mấy cái bánh đa nướng ăn với gỏi…ngon hết sẩy!
Rượu vào lời ra, không khí càng lúc càng sôi động. Tui thích những buổi gặp mặt như thế nầy. Ngoài những kỷ niệm tuổi thiếu thời giữa Thầy Trò và các bạn không có chuyện “ngoại lai” nào xâm lấn vào. Ai cũng tranh nhau nhắc lại những kỷ niệm xưa, rất nhiều và rất vui. Khuôn mặt của người Thầy cũ đã ở ngưỡng cổ lai hy trưa nay như căng ra mất hết những dấu vết ác nghiệt của thời gian bởi những nụ cười liên tục giữa đám học trò cũ đang lao nhao tranh nhau nói. Những trò nghịch ngầm hay những tai quái của tuổi vừa lớn đến bây giờ mới có dịp thố lộ cho nhau nghe. Bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa lũ lượt kéo nhau về vây quanh bàn tiệc. Công nhận các nàng thời mới trổ mả cũng ghê gớm thiệt! Chỉ tội cho Minh Ngọc cứ ngồi lẳng lặng nghe các bạn mà không góp lời nào rồi cô thú thiệt với Hương:
- Sao tao không nhớ gì hết vậy?
(Có lẽ lúc ấy cô bận nhớ tới "điều gì" của riêng mình nên không chú ý tới ngoại cảnh chung quanh chăng?)
Kỷ niệm ngày xưa lũ lượt kéo về vây quanh bàn tiệc
Lần nầy chỉ có một tiếng DZÔ hồi khởi tiệc, Lâm Dũng coi bộ ngứa ngáy lắm rồi. Những lần gặp trước, toàn thấy chàng thực thi “bổn phận sự tổ quốc gia giao phó thác” và khá ít nói. Riêng lần nầy vì không khí thân tình và ấm cúng nên chàng ta trêu chọc các nàng khá nhiều làm mọi người vui lây.
DZÔ !!!
“Hãy uống cạn ly đầy để rót đầy ly cạn”. Hết chai rượu chát Bông sen vàng tới chai rượu chát Chilê của tui đem tới. Ngồi kế bên Thầy tui hỏi thăm sức khỏe và dự định sắp tới cùng ngày trở về Mỹ. Thầy có cảm tưởng ra sao trong chuyến về thăm quê hương lần nầy? Thầy không ngờ và hết sức vui mừng trước sự tiếp đón của các học trò cũ, nhất là những bạn hiện đang sinh sống trên Banmêthuột, đã tụ họp gần 60 người rất…hoành tráng!
Ngày mai Thầy sẽ đi theo tour du lịch Hội An, Quảng Nam- Đà Nẵng để ngày 07/12 sẽ về lại Mỹ. Nhịn khen hôm đám cưới con mình, Thầy đã đứng chụp hình chung với các cô tiếp tân rất đẹp. Trong tất cả các quan khách tham dự buổi tiệc cưới ấy, Thầy là người đứng lên chụp hình nhiều nhất. Có lẽ Thầy thấy lạ mắt và các cô thiếu nữ Việt Nam quá đẹp! Chẳng biết trong lòng Thầy có hối tiếc điều gì chăng?
Món cuối cùng được dọn lên có sự tham gia của tui với món mắm tôm: Bún thang.
Việt Kiều Nam Kỳ...quốc "được" ăn mắm tôm!
Tui nói với Hương:
- Ngon tuyệt! Hơn hẳn những quán tui đã ăn.
Hương vênh mặt cười híp:
- Chớ sao! Ở nhà nấu thì phải hơn ngoài quán rồi. Mà lại toàn là những đầu bếp trứ danh!
(Vụ nầy chắc phải coi lại, nhưng tui nghĩ chắc là đúng. Nếu không thì cái chức Gia chủ Chị làm sao còn tồn tại cho tới bây giờ)
Có ngon thì thực khách mới "nhiệt tình" thế nầy chớ!
Tiệc đã tàn. Minh Ngọc và vài cô xin phép về trước vì còn nhiều việc đại sự chồng con cháu chắt phải lo. Các nàng lo dọn dẹp, Nhịn mời Thầy ra sa lông coi ảnh cưới. Lâm Dũng khều tôi ra sân sau…ngắm lan. (giả vờ thế thôi, chớ mục đích là đi tạo hỏa hoạn cho hai lá phổi). Được theo ra rủ rê trở vào làm thêm “vài ve” nữa chớ nhiêu đó sao đủ? OK ngay.
2:00 chiều, tui đứng lên từ giã Thầy và các bạn để đi mần. Thầy hy vọng sẽ có ngày gặp lại.
Mong lắm thay!
Tất cả mọi người đều vui vẻ. “Vui lòng khách đến, vừa lòng khách về”.
Rất cám ơn “những cô em nhỏ” và các bạn đã cho tôi một ngày vui.
HÙNG BI
(CHS TH/BMT 60-68)
1 nhận xét:
Toi muon xin so d/t va d/c cua thay Chung Phước Khánh.
Le thanh Tam (bạn học cũ trường Chu Văn An với CPK)
4639 Terry DR. SE
Grand Rapids, MI 49512 USA
H; 616 698 8951
Cell; 917 399 5030
Đăng nhận xét