TÍM NGÁT THÁNG TƯ
Bao lâu rồi chưa về phố núi?
Để được nhìn đỏ bụi đường xưa
Trời hờn chẳng chịu giăng mưa
Hoa cà phê nở lưa thưa lưng đồi
Tìm lại quán xưa ngồi mà nhớ
Sương tháng tư cứ sợ phôi phai
Lá vui như vẫy chào ai
Trong hơi gió núi nhẹ lay đón mừng
Chùm hoa tím ngát dừng khoe sắc
Ngó nghiêng cười nháy mắt “chàng trai”
Lá kia có thể đã thay
Chùm hoa năm nọ đã phai theo mùa
Nhưng còn đó gốc bằng lăng cũ
Mới hai năm đã đủ già chưa?
Vẫn hàng cây ấy ngày xưa
Sao người năm cũ vẫn chưa thấy về?
Nhắm mắt lại nghe trong thinh lặng
Tiếng hàng cây thoảng nhắn mấy câu
Em chưa có vội quên đâu
Nhịp chân tản bộ đêm sâu ngập ngừng
Đêm tơ lụa thơm lừng khao khát
Hoa bằng lăng tím ngát trên đầu
Khẽ khàng nghe vọng đâu đâu
Tiếng cười khúc khích như câu hẹn thề
Đã qua đây kẻ sau người trước
Những lứa đôi sánh bước bên nhau
Nhưng em vẫn nhớ thuộc làu
Biết bao tiếng nói rực màu của Xuân
Cớ sao họ cứ bâng khuâng mãi
Lòng phân vân sợ hãi…tình qua
Chỉ hai người với nhau mà
Làm sao không nhớ, muốn xa bóng hình?
Xin nhắn hộ em tình vẫn mộng
Phố Ban mê gió lộng bên nhau
Chắc rằng không thể quên mau
Những lời thủ thỉ ngày sau nhớ hoài.
s@...
Banmêthuột đêm 08/4/2011
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét